Hôm qua A E ra sân được 10 người. Lúc tôi ra đến sân gặp mấy thằng "Kền kền trắng" đang lơ ngơ đứng trước cửa sân, nghĩ bọn nó là gà để A E vặt, rủ luôn vào đá vì cũng chưa có đối. Bọn nó ok luôn.
A E lại tiếp nối mạch trận tuần trước, ra sân với phong cách Hứa Chử. Bên nó Mã Siêu, học ở Nhạc viên Hà Nội. Choáng. Bọn này đá cũng được, có thể ví là "bầy kền kền trắng nhảy múa trên những phím đàn piano". Nhạc viện có khác.
Đội hình ban đầu: tôi thủ môn, Quyền và Dương Dê trung vệ, Giang tiền vệ trụ, hai cánh là Dương chích và Thắng, tiền đạo cắm Đức Muội. Tôi cũng ko hiểu tại sao dạo này Đức Muội lại thích đá tiền đạo thế không biết? Ngay phút đầu tiên, sau pha loằng văn ngoằng ở giữa sân, bóng đến chân Giang Trâu, chuyền ngay cho Đức Muội một mình đối mặt thủ môn trong khi hàng thủ đội bạn đang ngơ ngác như con bò lạc. Rất bình tĩnh, Đức Muội "bắn tỉa" quả bóng vào góc hiểm khung thành. Và như thường lệ, bình luận viên Tạ Biên Cương lại phải hô lên "Nguy hiểm quá! Cơ hội! Súttttttt...Không vào! Rất đáng tiếc cho Hứa Chử. Trong tình huống mà đá bóng lên trời còn khó hơn đá xuống đất mà Đức Muội lại một lần nữa lỡ hẹn với Sài Gòn. Quả thật là rất đáng tiếc!"
Tiếp sau đó thì đội mình ko có đến một cơ hội nguy hiểm nào nữa, lại chủ yếu là những đường chuyền dài, những pha xử lý bóng như dọn cỗ cho gà mổ thóc của đội mình dành cho đội bạn. Phải nói là những phút đầu đội bạn chơi khá hay. Số 9 đội bạn nhận đường chuyền khéo léo Thoát Hoan qua Thế Quyền bên cánh trái, tung cú sút như trời giáng mưa rào nhẹ xuống trước sự tì đè quyết liệt của Thế Quyền và tôi đã xuất sắc đấm bóng ra ngoài.
. Phải nói vị trí nào cũng có thể đảm đương được. Ngay sau đó là pha truy cản của Thế Quyền lại một lần nữa bên cánh trái, sau pha này, Thế Quyền đã bị chấn thương phải rời sân. Nghe bác sỹ của đội nói, A có thể phải nghỉ rất lâu, cỡ khoảng 86.400 giây mới có thể hồi phục được (khoảng 1 ngày
).
Pha tiếp theo là pha mất giữa của Giang Trâu (trận này Giang Trâu để mất giữa khá nhiều), tiền vệ đội bạn ung dung dẫn bóng tung cú sút xa, một lần nữa tôi lại xuất sắc ôm trọn quả bóng. Liên tiếp là những nguy hiểm, quả là đáng sợ. Tội quá hoảng sợ nên hô hào loạn lên trước khung thành. Tiếp theo lại là pha mất giữa khiến Dương Dê phải lên bọc lót, tiền vệ đội bạn lập tức chuyền cho số 8 lúc đó đang Ung như Tiên Dung và Chử Đồng Tử đứng trước khung thanh đối mặt với tôi, lại một lần nữa, Tạ Biên Cương như hoảng loạn hô lên "Cơ hội đối mặt thủ môn...Sút đi!...Không vào! Hoan hô thủ môn Huytx, A lại một lần nữa xuất sắc trong những pha cản bóng. Dường như cái bóng của A là quá lớn khiến đối thủ phải run sợ trong mỗi lẫn đối mặt.". Tiếp theo đó, phút thứ 45 của trận đấu, lại một pha y hệt như pha bên trên, tôi cũng nản đéo muốn viết lại nữa vì nó giống hệt nhau. Cái này là lỗi hệ thống mẹ nó rồi. Nói đến đây lại bức xúc nên văng tục, A E thông cảm vì lại một lần nữa mất giữa. Nản vãi chưởng, lại như thế, thằng tiền đạo nó đá như đang chơi nhạc, bần thần như thằng đần mà vẫn mần được quả bóng. Đéo hiểu luôn, lại đối mặt tôi, và nó sợ tôi là chính nên đá mất trụ, bóng từ từ lăn ra ngoài. Quả đấy gặp thằng nào nó bình tĩnh như Đinh Bộ Lĩnh thì có mà vỡ thớt. May mắn may mắn thay, tỷ số vẫn là 0-0.
Hiệp hai, tôi lên thay Dương Dê đã thấm mệt, cùng Tuấn 86 thay Thắng bên cánh phải, Khánh về với vị trí quen thuộc giữa sân, có một lão làng nữa thay Dương Chích (ko hiểu tên là gì), thể lực A này thì thuộc hàng 10 phút rồi, lâu quá ko đá mà. Mà nếu có đá 1 năm nữa chắc vẫn thế, bác này có tuổi rồi, giao lưu là chính chứ đá đấm gì. Giang Trâu về trung vệ cùng tôi. Lúc này đội đá chắc chắn hơn nhưng vẫn không có cơ hội nào trên hàng công vì Đức Muội, tôi nói thật ông không làm tường được cho A E quả nào cả, những quả bổng lên toàn bỏ bóng để Thoát Hoan qua trung vệ của nó. Nói thật những pha như thế ko bao giờ Thoát được nên không Hoan hô được đâu.
15 phút cuối, Dương Dê lại vào trung vệ, tôi lên biên phải và thay Giang Trâu lên tiền đạo, Đức Muội về lại vị trí sở trường. Dường như lúc này A E mới về lại là Hứa Chử, về lại là chính mình. Công thủ toàn diện, đội bạn bị ép xẹp lép như con tép đến hết trận. Có 2 cơ hội phải nói là quá ngon ăn nhưng no hết rồi hay sao ấy mà ăn lại không thấy ngon? Quả đầu tiên, tôi bấm quả bổng phải nói là sở trường từ biên vào giữa cho Khánh Trắng và Giang Trâu, bóng bị bật ra đến chân Dương Chích, đang nửa nẩy, Dương Chích tung cú sút sở trường bằng chân trái, Rầm...., thủ môn đá đẩy ra được. Tiếc vãi. Nhưng chưa ăn thua, ở tư thế một mình một bóng, ko ai kèm, bóng bật ra, thủ môn đang nằm như con tằm trên bãi tắm sau pha sút xa của Dương Chích, Giang Trâu lao vào chích nhẹ mũi chân kiểu muỗi đốt inox, bóng nhẹ hều vào người thủ môn. Bắt được, đương nhiên, vì đá nhẹ hều như thằng cao kều khều mạng nhện.
Pha cuối, tôi chuyền từ quả phạt góc vào cho Khánh Trắng, xoay sở sút ngay vào góc hẹp. Quả này hay. Tiếc là thủ môn bọn nó quờ tờ lờ mờ sờ vờ được quả bóng. May hơn khôn.
Trận đấu kết thúc hòa 0-0 phản ánh đúng cục diện trận đấu. Cơ hội chia đều cho cả 2 bên nhưng đều ko tận dụng được.
A E com cho nó lên men xem nào.