Hôm qua phải nói là thời tiết quá đẹp cho một trận cầu đỉnh cao. Trăng thanh gió mát, cất cao tiếng hát. Với thời tiết như thế mà đứng trên sân thôi đã thấy rất tuyệt rồi.
Nhưng, lại nhưng, những phút đầu của trận đấu khi tôi chưa đến, nghe các A E kể lại là đá như buồn ngủ, trái hẳn với thời tiết tuyệt vời cho một trận đấu hay. Trận đấu lúc đó kết thúc với tỷ số hòa 1:1 mặc dù 2 bên đã có tí độ bánh mỳ sau trận đấu. Nói thế để A E đủ biết tôi quan trọng thế nào.
Hố hố hố.....
9h20 tôi đến sân, việc đầu tiên là mất bóng. Mẹ nó, mất quả bóng tiếc quá 4 lít ruỡi chứ có ít đâu. Mới đá được có vài buổi. Ko biết ông nào đá được ra ngoài mà tài thế. Quay trở lại trận đấu, khi tôi vào sân, Thế Quyền thuê bóng đá nốt nửa tiếng còn lại thì lúc này trận đấu mới gọi là có khí thế. Một bên cởi trần và một bên mặc áo. Có thể nói là "Hứa Chử cởi trần đánh Mã Siêu". Nói thế A E đủ biết lúc đấy khí thế trên sân mới như một trận thư hùng.
Hứa Chử bao gồm thủ môn Dương Dê, tôi và Thế Quyền là trung vệ, Khánh Trắng tiền vệ trụ, tiền vệ biên trái là Hải Bánh, biên phải là Bình Định, Thắng Tài Dậu là tiền đạo.
Mã Siêu có thủ môn đi mượn, trung vệ Dũng, Lâm Chín Ngón, biên phải lạ huơ lạ hoắc (chưa biết), biên trái Tuấn Phát Lộc, trụ Giang Trâu, tiền đạo Đưc Muội.
Đội Hứa Chử hôm qua đá nhỉnh hơn đội Mã Siêu một chút, cũng bởi vì có đầy đủ đội hình và sắp xếp hợp lý, tuân thủ chiến thuật. Phối hợp ban bật như man chét tơ, bác xê lô na... Pha mở tỷ sổ của Hải Bánh là một pha phối hợp ít chạm và hay (tính từ lúc tôi vào là đá lại từ đầu). Nhận đường chuyền ban lại của Bình Định bên cánh phải, tôi từ vị trí trung vệ ung dung dẫn bóng lên gần giữa sân, quan sát thấy Hải Bánh di chuyển từ biên trái vào tôi lập tức tung đường chuyền cực kỳ chiến thuật, có thể nói là "xé toang hàng phòng ngự" của đội Mã Siêu, Hải Bánh chỉ việc đệm bóng tung lưới Mã Siêu. Tỷ số là 1:0 cho Hứa Chử.
Pha thứ 2 làm bàn của Hải Bánh mang đậm tính cá nhân, càng khẳng định khả năng càn lướt của Hải Bánh là số một. Một mình Hải Bánh quần thảo cướp bóng và sút vào lưới. Pha bóng mang đậm tính cá nhân. Tỷ số là 2:0 cho Hứa Chử.
Pha thứ 3 mới đáng nói. bóng được từ sân Hứa Chử phản công cho Dương Dê, Dương Dê lao lên tung cú sút xa từ khoảng cách 30m tung lưới đội Mã Siêu. Phải nói là pha này hay nhưng phần lớn là do công của thủ môn đi mượn của Mã Siêu bắt quá lớm vì quả bóng đi siêu nhẹ mà vẫn lăn vào lưới.
.
Bên phía đội Mã Siêu, ko có một pha nào đáng kể, một phần cũng do đội Hứa Chử bắt người quá tốt mà tôi lại là người đọc vị được trận đấu. Hế hế hế...
Chỉ từ khi Khánh Trắng rời bỏ vị trí tiền vệ trụ về thủ môn thay Dương Dê lên thì Mã Siêu mới có những pha khởi sắc hơn. Giang Trâu lúc này rảnh chân hơn nhiều và với thể lực và kỹ thuật khá tốt lần lượt vượt qua Dương Dê rồi đến tôi, rồi ở góc hẹp bên trái khung thành tung cú sút... trúng cột dọc. Đen.
. Đây là pha đáng nói nhất, và còn cả pha sút xa của Giang Trâu từ cự ly 35m nhưng Khánh Trắng đã cản phá kịp thời. Ngoài ra có một số pha bóng nguy hiểm xuất phát từ Đức Muội, và Tuấn Phát Lộc nữa, nhưng chỉ dừng ở mức "nguy hiểm quá, cơ hội, không vàooooooo...."
Phải nói là Hứa Chử hôm qua thắng chủ yếu là do tuân thủ đúng chiến thuật và xắp sếp người đúng vị trí và hợp lý. Nếu để tôi xắp sếp lại đội Mã Siêu, với đội hình 2-3-1 thì Đức Muội và Giang Trâu phải đá trung vệ (ko ai bên Mã Siêu đá tốt hơn được 2 ông này), hai biên là đại ca Lâm chín ngón và Tuấn phát lộc, tiền vệ trụ là Dũng, tiền đạo là thành phần lạ hoắc lúc nãy tôi nói đến. Thế mới gọi là cân cờ.
Hoặc sau đội Mã Siêu đổi lại 3-2-1 thì phải xếp như thế này: trung vệ dập Đức Muội (đá tốt nhất vị trí này), hậu vệ phải Dũng thể lực tốt mới có thể khắc chế được phần nào Hải Bánh không phổi bên Hứa Chử, hậu vệ trái ông "lạ hoắc", hai tiền vệ Giang Trâu và Lâm Chín ngón, tiền đạo Tuấn Phát Lộc. Cái này cũng mới được gọi là cân cờ.
Hai phương án trên là hai phương án để đội Mã Siêu thực sự muốn đá vì "bánh mỳ" với Hứa Chử.
A E chém gió đê nào.